Đỗ Hồng

Xuân Về Trong Đông Giá



Em như nắng bên kia đồi thương nhớ
Ta trên đường lặng lẽ giữa trời đông
Đêm mênh mông nằm nhớ mặt trời hồng
Ngày trống vắng nghe niềm vui khánh tận

Chim gọi sáng với lời ca ngớ ngẩn
Giọt cà phê chưa đủ ấm lòng người
Phím dương cầm gieo nốt nhạc không tươi
Theo ngày tháng tri âm đi biền biệt

Từ thuở ấy giọng em vang tha thiết
Gọi hồn ta về đêm nhạc lưu ly
Bóng tình yêu thấp thoáng buổi xuân thì
Chợt tan biến trong chiều sương hư ảo

Bao giờ tới con đường xuân huyên náo?
Cho một lần tiếng hát vút lên cao
Ta dìu em qua thế giới muôn màu
Quên phiền muộn của mùa đông băng giá

Đời sẽ tặng cho nhau điều mới lạ
Khi xuân về rạng rỡ giữa trời đông
Tiếng em ca thành giọt rượu thơm nồng
Đưa ta đến đỉnh đồi xuân ngất ngưởng
Đỗ Hồng

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 27 tháng 1 năm 2021

Bình luận về Bài thơ "Xuân Về Trong Đông Giá"